ÁNH TRĂNG
Nguyễn Duy tên khai sinh là Ng Duy Nhuệ, sinh năm 1948 quê ở Thanh Hóa, ông là nhà thơ quân đội. Bài thơ ánh trăng là một bài thơ nổi tiếng của ông đc viết năm 1978, sau khi đất nc hoàn toàn thống nhất, nhà thơ cũng như những người lính trở về vs quê hương, vs life đời thường. Sau này, bài thơ đã dc đưa vào tập thơ cùng tên, tập thơ đã được tặng giải A of hội nhà văn VN năm 84. Thông wa h/ả "vầg trăg", tgiả nhớ về cội nguồn & ý thức tc lẽ sốg thủy chung, nó nhắc nhở cta thái độ sốg uốg nc nhớ nguồn, fải bít nhớ về wá khứ dù nó đã trôi wa.
Từ xa xưa đến nay, trăg là người bạn thân thiết vs folk, trăng cũng là nguồn cảm hứng vô tận of thi sĩ. With Ng Duy, h/tượg ánh trăg, ông đã để lại tg lòng ng đọc 1 ấn tượg sâu sắc, khó wên.
" Hồi nhỏ tri kỉ" Mở đấu bài thơ, t/giả g/thiệu vầg trăg gắn liền vs tuổi thơ, đó là sôg, bể, đồng. Đây là nhữg kỉ niệm đẹp of tuổi thơ gắn liền vs ánh trăg. Vẫn bút fáp tự sự, Ng Duy kể lại life folk khi đã trưởg thàh, vào líh, xa đồg, xa sôg, xa bể, sốg giữa rừg sâu, nc thẳm, cuộc chiến ác liệt, trăg là ng bạn thân thiết. Đây là 1 khoảg thời jan dài, trăg và ng líh cùg đồg cam cộg khổ sốg chết bên nhau, xây đắp tìh bạn đẹp thàh tri kỉ
Vẫn là mạch cảm xúc đầy ắp tìh nghĩa ấy, nhà thơ nhớ về wá khứ, đó là 1 time đẹp, jữa folk vs thiên nhiên, cây cỏ. Vầg trăg ko chỉ là biểu tượg of thiên nhiên, đất trời mà còn trở thàh 1 biểu tượg of wá khứ folk. Vầg trăg of wá khứ nghĩa tìh, chug thủy, độ lượg. "ngỡ ko bao jờ wên", từ ngỡ đặt vị trí đầu câu as diễn đạt điều nói ra or là có thể chưa nói ra. Vì vậy N Duy muốn k/địh vầg trăg ấy là nghĩa tìh ko bao jờ wên.
1 tìh huốg mới hiện ra.cuộc chiến kết thúc, ng líh năm xưa đã vật lôn vs bao nhiu jan khổ, hi sih và sự mất mát thì nay đc sốg tg nhữg ngày độc lập, hòa bìh. life chíh nhữg folk ấy đã thay đổi, sug túc hơn, hiện đại hơn. " Từ hồi về thàh phố .ánh điện, cửa gươg"
Chìm ngập tg hạh phúc và life mới "áh đèn, cửa gươg", ko ít ng lãg wên đI wá khứ. H/ảh áh trăg ngày xưa tri kỉ, tìh nghĩa thì bây jờ trở thàh "ng dưg", xa lạ đến hờ hữg. Vẫn là áh trăg xưa, là sôg, là bể, là rừg. tất cả đã đI vào dĩ vãg, để lại đàg sau 1 thời thơ mộg, oah liệt.
ánh trăng Nguyễn Duy tên khai sinh là Ng Duy Nhuệ, sinh năm 1948 quê ở Thanh Hóa, ông là nhà thơ quân đội. Bài thơ ánh trăng là một bài thơ nổi tiếng của ông đc viết năm 1978, sau khi đất nc hoàn toàn thống nhất, nhà thơ cũng như những người lính trở về vs quê hương, vs life đời thường. Sau này, bài thơ đã dc đưa vào tập thơ cùng tên, tập thơ đã được tặng giải A of hội nhà văn VN năm 84. Thông wa h/ả "vầg trăg", tgiả nhớ về cội nguồn & ý thức tc lẽ sốg thủy chung, nó nhắc nhở cta thái độ sốg uốg nc nhớ nguồn, fải bít nhớ về wá khứ dù nó đã trôi wa. Từ xa xưa đến nay, trăg là người bạn thân thiết vs folk, trăng cũng là nguồn cảm hứng vô tận of thi sĩ. With Ng Duy, h/tượg ánh trăg, ông đã để lại tg lòng ng đọc 1 ấn tượg sâu sắc, khó wên. " Hồi nhỏtri kỉ" Mở đấu bài thơ, t/giả g/thiệu vầg trăg gắn liền vs tuổi thơ, đó là sôg, bể, đồng.. Đây là nhữg kỉ niệm đẹp of tuổi thơ gắn liền vs ánh trăg. Vẫn bút fáp tự sự, Ng Duy kể lại life folk khi đã trưởg thàh, vào líh, xa đồg, xa sôg, xa bể, sốg giữa rừg sâu, nc thẳm, cuộc chiến ác liệt, trăg là ng bạn thân thiết. Đây là 1 khoảg thời jan dài, trăg và ng líh cùg đồg cam cộg khổ sốg chết bên nhau, xây đắp tìh bạn đẹp thàh tri kỉ Vẫn là mạch cảm xúc đầy ắp tìh nghĩa ấy, nhà thơ nhớ về wá khứ, đó là 1 time đẹp, jữa folk vs thiên nhiên, cây cỏ. Vầg trăg ko chỉ là biểu tượg of thiên nhiên, đất trời mà còn trở thàh 1 biểu tượg of wá khứ folk.. Vầg trăg of wá khứ nghĩa tìh, chug thủy, độ lượg. "ngỡ ko bao jờ wên", từ ngỡ đặt vị trí đầu câu as diễn đạt điều nói ra or là có thể chưa nói ra. Vì vậy N Duy muốn k/địh vầg trăg ấy là nghĩa tìh ko bao jờ wên. 1 tìh huốg mới hiện ra..cuộc chiến kết thúc, ng líh năm xưa đã vật lôn vs bao nhiu jan khổ, hi sih và sự mất mát thì nay đc sốg tg nhữg ngày độc lập, hòa bìh. life chíh nhữg folk ấy đã thay đổi, sug túc hơn, hiện đại hơn. " Từ hồi về thàh phố.ánh điện, cửa gươg" Chìm ngập tg hạh phúc và life mới "áh đèn, cửa gươg", ko ít ng lãg wên đI wá khứ. H/ảh áh trăg ngày xưa tri kỉ, tìh nghĩa thì bây jờ trở thàh "ng dưg", xa lạ đến hờ hữg. Vẫn là áh trăg xưa, là sôg, là bể, là rừg.. tất cả đã đI vào dĩ vãg, để lại đàg sau 1 thời thơ mộg, oah liệt. Thơ hay là ở cảm xúc chân thàh. THảI đã nói lên nhữg lời gan góc of me. Ôg đã sốg như lời thơ ôg tâm tìh. Khi đất nc bị Mĩ-Diệm và bè lũ tay sai âm mưu chia cắt làm 2 miền, ôg hoạt độg bí mật tg vùg giặc, gây dựg fog trào c/mạg, coi thườg cảh máu chảy đầu rơi. Cảm độg hơn nữa là bài thơ"Mùa xuân nho nhỏ" đc ôg viết ra trên giườg bệh, 1 thág tc lúc ôg wa đời. THải sử dụg biện fáp nghệ thuật điệp từ rất tảI tìh:"Ta làm..ta làmta nhập", "dù là tuổidù là khi.." đã làm cho âm điệu thơ tha thiết, sâu lắg, ý thơ đc khắc sâu và nhấn mạh. Người đọc xúc độg bít bao tc 1 jọg điệu thơ trữ tìh, ấm áp tìh đời như vậy. Có thẻ xem đoạn thơ này là lời trăg trối of ôg. Khổ thơ cuối là tiếg hát yêu thươg:"Mùa xuân ...đất huế" Nam ai & Nam bìh là 2 điệu dân ca huế rất nổi tiếg mấy trăm năm nay. Phách tiền là 1 nhạc cụ dân tộc để điểm nhịp cho lời ca, tiếg đàn trah, đàn tam thập lục. Câu thơ "Mùa xuân ta xin hát" diễn tả niềm khao khát bồi hồi of nhà thơ with quê hươg yêu dấu buổi xuân về. Quê hươg đất nc trảI dài ngàn dặm, chứa chan tìh yêu thươg. Đó là "ngàn dặm mìh, "ngàn dặm tìh" with non nc & đất huế quê mẹ! Câu thơ of ng con đất huế wá là dịu ngọt vậy. Nhà thơ THảI sử dụg biện fáp nhân hóa, đất nc luôn vất vả & jan lao. Đọc wa đoạn thơ, ta thấy sự gần gũi of đất nc, mag dág vóc người mẹ, ng chị tần tảo, cần cù, lo cho đứa con, ng em đấu trah vs sự sốg. H/ảh đát nc như vì sao cứ đI lên fía tc, wa biện fáp so sáh , nhà thơ ság tạo 1 biểu tượg đất nc vừa khiêm nhườg, vừa đI tc đoàn quân, đó là c/mạg VN đẫn dắt ng dân đI tới con đườg độc lập tự do, điều hay-lẽ fải. Vs h/ảh thơ đặc sắc, hàm súc, đoạn thơ ca ngợi sự trườg tồn, hướg tới tươg lai of VN. Đây cũg chíh là niềm tự hào of con cháu ta, những ng con cùg chug nòi jốg lạc hồg, máu đỏ da vàg tc truyền thốg 4000 năm dựg nc & giữ nc of cha ôg. Mùa xuân nho nhỏ Nhà thơ THảI (1930-1980) quê ở huyện Phog Điền-TTHuế. Ôg h/độg v/nghệ tg suốt nhữg năm k/chiến chốg Pháp, chốg Mĩ & là 1 tg số nhữg cây bút có côg xây dựg nền văn học c/mạg ở miền Nam thời kì đầu. Mùa xuân là mùa of t/nhiên thắm tươI, of vạn vật sih sôI nảy nở, with THảI, dù là nhữg năm thág cuối đời, ôg đã để lại 1 bài thơ chiếm đc t/cảm đôg đảo of bạn đọc. "Mùa xuân nho nhỏ" là tiếg lòg tha thiết yêu mến & gắn bó vs đất nc, vs life, thể hiện ước nguyện chân thàh of nhà thơ dc cốg hiến cho đát nc, góp 1 "mùa xuân nho nhỏ" of mìh vào mùa xuân lớn of d/tộc, về 1 life ngày càg tưoi đẹp hơn. Mùa xuân tg bài thơ of THảI vừa tih khiết vừa tg trẻo, thể hiện đc bức trah xuân & tâm nguyện of nhà thơ thật độc đáo. But mở đầu mùa xuân nho nhỏ, t/giả chọn những chi tiết, những h/ảh độc đáo, sắc sảo of mùa xuân xứ Huế . " mọc giữa dòg sôg xah.hót chi mà vag trời" Mùa xuân ở khổ thơ đầu là mùa xuân of thiên nhiên, đất trời vs dòg sôg xah bỗg hiện lên 1 bôg hoa màu tím, 1 màu hoa nhẹ nhàg tạo nên đặc trưg of xứ Huế, tiếg chim chiền chiện lah lảh hót vag giữa bầu trời. ở đầu khổ thơ, vs độg từ mọc, 1 biểu tượg of life, sự vươn lên-trỗi dậy mảh liệt of t/nhiên khi xuân về. Chỉ = vài nét phác họa, tgiả đã vẽ ra ko jan cao rộg vs dòg sôg, mặt đất, bầu trời bao la vs màu sắc tươI thắm, vs nhữg âm thah vag vọg of mùa xuân. Tgiả như thả hồn theo tiếg chim, lắg nghe âm thah tg & ság of chiền chiện. Tất nhiên fảI có 1 t/yêu t/nhiên sâu sắc, thiết tha nên THảI mới đưa tay hứg giọt log lah 1 cách thi sĩ đến vậy: " Từg giọt log lah rơitôI hứg" Từg jọt âm thah ở đay có thể là jọt sươg, jọt mưa, jọt mùa xuân,jọt màu sắc log lah hay jọt âm thah từ trời xah rơI xuốg. Tgiả đã dồn hết all fell , thíh giác of mìh để hứg cả tấm lòg, hy vọg & hạh phúc, hươg vị ngọt ngào of mùa xuân Cảm giác ấy, độg tác ấy chỉ có đc ở 1 soul thi sĩ, ở 1 tấm lòg thiết tha yêu mến life này Tc b/trah mùa xuân of t/nhiên tràn đầy sức sốg, nhà thơ để lòg mìhhướg tới mùa xuân of đất nc. " Mùa xuân ng cầm súg..lộc trảI dài nươg mạ" Vs điệp từ " lộc", lộc jắt đầy trên lưg ng ra trận & trảI dài trên nhữg cáh đồg tượg trưg cho sự nảy nở, sih sôI, cho sự dồi dào, thàh đạt. H/ảh đối lập "mùa xuân ng cầm súg"-"mùa xuân ng ra đồg" thể hiện 2 nhiệm vụ of đất nước mà Lặng lẽ sa pa Nguyễn Thàh Log sih 1925 mất 1991, quê hươg ôg ở miền đất Quảg Nam. Là cây bút chuyên viết về truyện ngắn & bút kí, năm 1970, tác fẩm Lặg lẽ Sa Pa ra đời nhân 1 chuyến tgiả đI thực tế ở Lcai khi cảm xúc dâg trào tc cảh t/nhiên & folk ở Spa, truyện ngắn trích từ tập Giữa tg xah in năm 1972 đã ca ngợi nhữg folk lao độg mới, đăm đag, ko sợ khó khăn jan khổ, ko ngừg ság tạo, nhân hậu-tha thiết yêu life, lặg lẽ làm việc cho đất nc, tg đó nổi bật là nvật TW "ah thah niên". Năm nay đã 27 tuổi, a sốg 1 mìh trên đỉh Yên Sơn cao 2600m, quah năm sươg mù & tuyết fủ. Côg việc of a ở đây là làm côg tác khí tượg kiêm vật lí địa cầu vs nhiệm vụ: đo gió, đo mưa, tíh mây, chấn độg mặt đất, dự báo thời tiết. Ko chỉ có thế, nét đẹp tg tâm hồn of a mới là thứ tỏa ság, 1 áh ság từ bên tg. Tc hết, a thah niên đẹp vì tih thần trách nhiệm cao, yêu nghề nghiệp, a luôn "coi côg việc là đôI bạn đồg hàh", "1h đêm fảI xách đèn ra làm việc", "nếu cất côg việc đI thì buồn đến chết mất". A đã xác địh đc côg việc of mìh đòi hỏi có tíh chíh xác, khoa học, gắn bó thân thiết vs biết bao nhiu ng khác, từ đó, NTL đã làm cho ng đọc thấy a là 1 ng tất cả vì côg việc. Vs t/c cởi mở, chân thàh, bít wan tâm đến ng khác, điều đó thể hiện wua cáh tiếp khách with ôg họa sĩ & cô gáI kĩ sư tuy chỉ lần đầu tiên gặp mặt but tháI độ chân tìh nhất là khi a bít tin vợ ôg láI xe bị ốm, a đào củ tâm thất và gửi trứg về cho vợ bác láI xe. Mặc dù chỉ sốg 1 mìh trên núi cao, tráI tim of a vẵn lun ấm áp & wan tâm đến ng khác. Xây dựg 1 life ngăn nắp, gọn gàng, a bố trí ngôI nhà of mìh vs 3 jan sạch sẽ, bàn ghế, đồ dùg làm việc. A còn bít tự chăn nuôI, trồg hoa để cảI thiện life. A còn là 1 folk đam mê khoa học, khiêm tốn tc mọi ng. Tg ngôI nhà of a có tủ lớn đựg sách, a cũg nhờ bác láI xe mua thêm sách học bởi vì a đã xác địh sách chíh là nhân tố cho con ng ta bít về khoa học, thực tiễn of life. Tc 1 ng lun vì nghề nghiệp, ôg họa sĩ lấy jấy để vê\ẽ chân dug of a, a đã từ chối & jới thiệu vs ôg bác kĩ sư ở vườn rau, đồg chí nghiên cứu khoa học. Đây chíh là nhữg nét đẹp of con người thế hệ mới. Bên cạh a thah niên còn có nhữg folk lun làm việc cho đất nc như bác láI xe, ôg họa sĩ đã hơn 30 năm côg tác nhiệt tìh vs côg việc mìh đã chọn. Cô kĩ sư trẻ đại diện cho lớp thah niên trẻ trí thức xug fog lên côg tác ở miền núi, đặc Chiếc lược ngà * Nhân vật bé thu: qua bé thu-một cô bé ươg ngạh, bướg bỉh but có tìh thươg yêu cha thật sâu sắc & mạh mẽ. Đọc truyện ngắn CLN of NQS, h/ảh bé thu đã để lại tg lòg ng đọc 1 ấn tượg độc đáo. tc hết, thu có hoàn cảh sốg thật đág thươg. Sih ra & lớn lên tg vòg tay of mẹ & bà con lối xóm, Thu cũg như bao đứa tre khác of VN luôn khao khát vòg tay, sự dẫn dắt of ba trên con đườg đời. Sau 8 năm xa cách đc gặp lại ba, ở cùg ba 3 ngày but thu 1 mực ko chịu nhận nhận a sáu là ba of mìh. tình cha con tg e giữ jìn bấy lâu nay, jờ trỗi dậy vào cáI jây phút cha con nhận ra nhau. Thu cất tiếg ba but đây là tiếg ba gần gũi đầu tiên cũg là tiếg ba cuối cùg tg đời e. Bao nhiu ước mơ, khao khát như muốn vỡ ra, tiếg gọi ấy mag 1 giá trị thiêg liêg with thu. Ctrah là hiện thực đau xót of nhân loại mag đến cảh ngộ éo le cho bao nhiu folk, bao nhiu gia đình. NQS vs bút fáp miêu tả tâm lí nhân vật thu ngag ngạh, ươg bướg but rất thươg ba. Tgiả đã khéo léo xây dựg t/huốg khi thu gặp lại but lại ko nhận ba.tg tâm trí bé thu chỉ có duy nhất h/ảh of 1 ng cha"chụp chug tg bức ảh vs má", ng cha ấy ko giốg a sáu, bởi thế khi gặp a, thu đã bỏ chạy. Tg 3 ngày chug sốg cùg nhau, thu càg cươg quyết ko chịu nhận a sáu là ba. Thu fản ứg kịch liệt, e nói trổg, hất cáI trứg mà a sáu gắp cho..but điều băn khoăn khiến ng đọc fảI bất ngờ là sự nhất quán tg t/c of e, dù là bị mẹ quơ đũa dọa đáh, dù bị dồn vào thế bí, dù bị a sáu đáh, bé thu luôn bộc lộ 1 folk kiên quyết, mạh mẽ. Đó là sự kiên địh, thẳg thắn, e có lập trườg bền chặt, vs t/cách cứg cỏi ngoan cườg. Tìh yêu thươg of bé thu dàh cho a sáu đc bộc lộ xúc độg nhất tg giờ phút chia tay. Qua lời giảI thích of ngoại, thu đc bít vết thẹo trên má a sáu là do bom đạn of chiến trah gây ra, khi trở về nhà, thu lúc đứg ở góc nhà, lúc đứg tựa cửa & cứ nhìn mọi ng vây quah ba. & rồi đến khi a sáu chào thu tc khi đI, mọi t/cảm tg lòg e bỗg trào dâg. Thu ko kìm nén t/cảm nữa, nó bùg ra thật mạh mẽ, hối hả, cuốg quýt & có xen lẫn cả sự hối hận, e hét lên "ba.." vừa kêu vừa chạy xô đến nhah như 1 con sóc, thu chạy thót lên & dag 2 tay ôm chặt lấy cổ ba. Ko gian như bị xé ra bởi tiếg kêu of e, nó xé cả ruột gan of mọi ng. nó làm cho chúg ta cũg fảI xúc độg theo t/cảm of thu ... việt gian. Tâm trạg of ôg hai đc tgiả miêu tả thật sâu sắc: cổ họg nghẹn ắg hẳn lại, da mặt tê rân rân, ko thở đc.. Cảm xúc đau đớn tê táI đến quá đột ngột, càg vui mừg bao nhiu thì bây jờ ôg thất vọg bấy nhiu. Lúc đó. Ko bít làm j hơn, ôg cúi gầm mặt trở về nhà, thấy mìh thật xấu hổ & nhục nhã but đau khổ nhất, tuyệt vọg nhất là lúc ôg hai về đến nhà. Cả ko khí gia đìh thừog ngày nhộn nhịp thì hôm nay bỗg im ắg, căg thẳg, nặg nề hẳn, ôg nằm vật ra giườg, gắt gỏg, ko mún ra khỏi nhà, nhìn luc con mà tủi thân, nc mắt cứ jàn ra. đau đớn đến vs ôg tột đỉh khi mụ chủ nhà đáh tiếg. 1 suy nghĩ đến bất chợt tg đầu ôg: "làg theo việt jan là tuyệt đườg sih sốg of gia đìh ôg, of nhữg ng dân ở làg chợ dầu, jờ ở lại cũg ko đc mà về làg cũg ko xog. Làg thì yêu thật but làg theo việt jan thì fảI thù" t/yêu làg of ôg thật rõ ràg, càg sâu sắc khi ôg tâm sự vs con nhỏ ngây thơ nhữg điều mà lâu nay ôg đau khổ: nhà ta ở làg chợ dầu, ủg hộ cụ hồ con nhỉ! Nhữg lời tâm sự cũg thực chất là lời tự nhủ vs chíh mìh, tự giảI bày nỗi lòg mìh. Mỗi người dân mag dòg máu đỏ da vàg cần fảI phấn đấu thực hiện, đó là chiến đấu & sản xuất, chiền đấu để bảo vệ sản xuất & sx để phục vụ chiến đấu. Đất nc, folk mùa xuân vs khí thế rạo rực, nhộn nhịp, qua điệp từ tất cả kết hợp vs từ láy hối hả, xôn xao nhằm mtả đát nc đón xuân nhộn nhịp khi mùa xuân mới đến : " Đất nc 4000 năm. cứ đI lên phía tc" Chặg đườg l/sử of dất nc vs 4000 năm trườg tồn, lúc suy vog, lúc hưg thịh vs bao thử thách vất vả & jan lao. Time đằg đẵg ấy, ndân ta từ thế hệ này wa thế hệ khác đã đem xươg máu & mồ hôI, lòg yêu nc & tih thần wả cảm để xây dựg & bvệ đất nc. Dân ta tài trí & nhân nghĩa. 4000 năm lập wốc tỏa ság nền văn hiến Đại việt, đã k/địh sức mạh VN. Câu thơ "đất nc như vì sao" là 1 h/ảh so sáh đẹp và đầy ý nghĩa. Sao là nguồn ság lấp láh, là vẻ đẹp bầu trời, vĩh hằg tg ko jan & time. S2 đất nc như vì sao là 1 h/ảh s2 đẹp & đầy ý nghĩa. Sao là nguồn ság lấp láh, là vẻ đẹp bầu trời, vĩh hằg tg ko jan & time. S2 đát nc vs vì sao là biểu lộ niềm tự hào with đất nc VN ah hùg, giàu đẹp. Hàh trìh đI tới tươg lai of dtộc ta ko 1 thế lực nào có thể ngăn cản đc. 3 tiếg cứ đI lên thể hiện chí khí, quyết tâm & niềm tin sắt đá of dtộc đẻ xây dựg 1 VN dân jàu, nc mạh Sau lời suy tư là tâm niệm of THải. Tc hết là lời nguỵên cầu đc hóa thân: " Ta làm con chim hót..1 nốt trầm xao xuyến" " Con chim hót" để gọi xuân về, đem đến niềm vui cho folk. Một càh hoa để tô điểm life, làm đẹp t/nhiên sôg núi. 1 nốt trầm of bản hòa ca êm áI để làm xao xuyến lòg ng, cổ vũ ndân.Con chim hót, 1 càh hoa, 1 nốt trầm.. là 3 h/ảh ẩn dụ tượg trưg cho cáI đẹp, niềm vui, cho tài trí..of đất nc & folk VN. Vs THải hóa thân là để dâg hiến, để phục vụ cho 1 mục đíh cao cả.: "1 mùa xuân nho nhỏdù là khi tóc bạc" Lời thơ tâm tìh thiết tha. Mỗi folk hãy trở thàh "1 mùa xuân nho nhỏ" để làm nên mùa xuân bất diệt of đất nc. Ai cũg fảI có ích cho đời. "mùa xuân nho nhỏ" là 1 ẩn dụ đầy ság tạokhắc sâu ý tưởg:"mỗi life đã hóa núi sôg". "Nho nhỏ & lặg lẽ" là cáh nói khiêm tốn, chân thàh."Dâg cho đời" là lẽ sốg đẹp, cao cả. Bởi lẽ "sốg là cho, đâu chỉ nhận riêg mìh". Sốg hết mìh thủy chug cho đất nc, đem cả life me phục vụ đất nc, cả từ lúc "tuổi 20" trai trág cho đến khi về jà"tóc bạc". Trog cuộc đời folk, có nhữg điều ko hẹn mà gặp. N Duy xây dựg t/h có vấn đề để diễn tả vầg trăg gặp folk thật bất ngờ. " thìh lìh đền điện tắt.. vằg trăg tròn" Vẵn là jọg điệu tâm tìh of thể thơ 5 chữ, nhịp thơ tuôn chảy tự nhiên, nhịp nhàg như lời kể. Trăg vẫn ság như ngày nào but từ láy thìh lìh đứg đầu câu diễn tả sự đột ngột, bất ngờ of cuộc tri ngộ. Đèn điện tắt, cả 1 ko jan bị màn đêm bao fủ. H/ảh vầg trăg xuất hiện như đáh thức tg tâm hồn folk bao kỉ niệm of thời đã wa nay chợt trở lại: "ngửa mặt là sôg là rừg" Giây fút gặp lại ng bạn tri kỉ ngày xưa, nhà thơ ngửa mặt lên nhìn mặt, áh trăg đc nhân hóa như folk. Mặt đối mặt chíh là đối diện vs chíh mìh, đối diện vs chíh hiện thực.Trăg xuất hiện đáh thức bao nhiu kỉ niệm khiến cho folk cũg fell rưg rưg, 1 nỗi nhớ khắc khoảI và da diết vs wá khứ bìh dị, mộc mạc mà thiêg liêg. All chợt ùa về "là đồg, là bể, là sôg, là rừg" nhũg gì of 1 thời đã wa now hồi sih trở lại. Với jọg thơ tha thiết, đầy cảm xúc, N Duy diễn tả sự tiếc nuối, sự ân hận: " Trăg cứ tròn đủ cho ta giật mìh" Trăg vẫn nguyên vẹn, tg ság, bao dug, độ lượg, "tròn vàh vạh". Trăg cứ lặg lẽ, ság soi sog trăg cũg thật nghiêm khắc để folk tự nhận ra nỗi day dứt, ân hận of mìh. CáI "giật mìh" càg giúp cho folk tự soi lại mìh, suy ngẫm về wá khứ, hiện tại, về sự vô tìh, vô nghĩa đág trách jận. Thàh côg of N Duy là mượn cáI jật mìh of n/vật trữ tìh tg bài thơ để wa đó rug lên 1 hồi chuôg cảh tĩh, nhắc nhở mọi ng ko đc wên wá khứ, cần sốg có tráh nhiệm vs wá khứ, 1 thời wá khứ of dân tộc mà ông cha ta đã tạo dựg, đổ cả máu và nc mắt mới tạo nên 1 đất nc, 1 non sôg, cần coi wá khứ là điểm tựa cho hiện tại, lấy wá khứ để soi vào mục đích sốg of mìh. Thủy chug vs vầg trăg cũg chíh là thủy chug vs wá khứ of mỗi life folk. Đó chíh là tiếg lòg of nhà thơ cũg là tiếg lòg of bít bao nhiu người. Vs giọg điệu tâm tìh tự nhiên, h/ảh giàu sức biểu cảm, có sự kết hợp giữa tự sự và trữ tìh, thể thơ 5 chữ, sử dụg các từ láy khá sắc sảo. kết cấu of bài thơ có tác dụg làm nổ bật chủ đề, tạo nên sức truyền cảm of tác fẩm tg dòg diễn biến time.Bài thơ ra đời sau đại thắg mùa xuân năm 1975- chủ đề uốg nc nhớ nguồn đặt ra vấn đề ân nghĩa thủy chug vs wá khứ. Vì vậy, thế hệ of chúg ta now, phảI bít tri ân vs thé hệ ông cha. Trước ngực ra gửi cho a Ba nhờ a trao lại cho bé thu. t/giả như k/địh: dù cuộc ctrah có tàn khốc bao nhiu , súg đạn, sắt thép of quân thù cũg ko thể dập tắt nổi t/c cao đẹp & bền vữg of folk VN. Bằg vốn sốg & hỉu bít of mìh về folk & life of ng dân nam bộ, NQS đã xây dựg thàh côg cốt truyện khá chặt chẽ, có nhữg yếu tố bất ngờ but hợp lí, miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật tih tế, sắc sảo, ng kể chuyện ko chỉ là ng chứg kiến khách wan & kể lại mà còn bày tỏ sự đồg cảm, chia sẻ vs các nhân vật. NT kể chuyện, dẫn truyện thoảI máI tự nhiên vs jọg thân mật dân dã, ngôn ngữ đậm màu sắc nam bộ.Chiến trah là hiện thực đau xót of nhân loại but từ chíh tg jan khổ khốc liệt vẫn xó nhữg t/c luôn sốg mãi. Câu chuyện CLN ko chỉ nói lên t/c cha con thắm thiết, sâu nặg of bé thu & a sáu mà còn gợi cho ng đọc nghĩ đến & thấm thía nhữg đau thươg, mất mát, éo le mà chiến trah đã gây ra cho bao nhiu folk, bao nhiu gia đìh. Câu chuyện có giá trị nhân văn sâu sắc, thể hiện 1 chân lí mãI mãi: dù cuộc chiến trah có tàn khốc như thế nào, súg đạn, sắt thép of quân thù có nhìu ra sao cũg ko thể dập tắt nổi t/c cao cả & bền vữg of folk VN. Đó chíh là gốc rễ, là cội nguồn, là sức mạh cho chúg ta dựg nc & jữ nc. Là nhữg thế hệ sau này, ta cần fảI fát huy truyền thốg tốt đẹp of dân tộc, of cha ôg, đó là nhớ về cội nguồn, sốg fảI bít nâg niu t/c mà mỗi cta có đc-nhữg t/c thiêg liêg & đẹp đẽ nhất. Em hôn ba cùg khắp, hôn tóc, hôn cổ, hôn vai & hôn cả vết thẹo dài bên Má of ba. E đặt hết niềm ao ước mog ba mua cho e 1 chiếc lược . chiếc lược trở thàh 1 vật quý giá, thiêg liêg thay ng cha chảI máI tóc cho con, nó thể hiện niềm hi vọg gặp lại cha of thu & làm dịu đI nỗi ân hận, chứa đựg bao nhiu t/cảm yêu mến, nhớ thươg mog đợi of ng cha đối vs đứa con xa cách. Vs nhữg cử chỉ hồn nhiên chân thực, thấm tìh yêu thươg ba of bé thu, but rồi bất hạh lại đến vs e, a sáu hi sih khi chưa kịp trao chiếc lược đến tay thu. Sog t/cảm thu dàh cho a là mãI mãI, ko thể chết đc. Xuất fát từ t/cảm ấy, sau này thu đã trở thàh 1 cô giao liên dũg cảm. Kết bài: biệt là ng kĩ sư su hào, nghiên cứu bản đồ sét, tất cả họ chỉ luôn lạg lẽ, âm thầm làm việc để phục vụ cho đất nc, cho ndân. Truyện có 1 tuyến nvật, ko có biến cố xug đột kịch tíh. Các nvật đều dưới nhữg cáI tên chug, có life & côg việc khác nhau khiến mọi ng sa vào đó đều có bóg dág & côg việc of mìh. Ngôn ngữ giàu nhạc điệu, jàu chất thơ mượt mà như ý nghĩa nhan đề of chíh câu chuyện. Truyện ngắn như 1 bức trah lug lih kì ảo đằm thắm, ấm áp tìh ng sâu lắg tg từg bức trah t/nhiên. "Lăgj lẽ Spa" viết về folk bìh thườg, nhịp sốg bìh thườg.Nhưg phía sau nhịp sốg bìh thườg & jản dị ấy là những âm vag âm sắc cuộc đời. NTL đã góp 1 tiếg nói nhỏ nhẹ để ngợi ca life & táI hiện 1 cáh đấy đủ nhữg vẻ đẹp of folk, có năg lực trình độ, nhiệt thàh & hăg say c/m trên mặt trận xây dựg chủ nghĩa xã hội. Qua đó chúg ta càg thấy đc t/c sâu nặg, bền vữg thiêg liêg of ôg hai, of gia đìh ôg with làg, vs k/c & vs c/m, tìh yêu nc rộg lớn bao trùm lên tìh yêu làg quê. PhảI thật sự am hiểu sâu sắc về folk , nhất là tâm lí of ng nôg dân nên nhà văn kl mới diễn tả đúg tâm trạg of ôg hai như vậy. Lòg yêu nc, yêu làg of ôg hai còn đc thể hiện rõ nét khi ôg nghe tin làg đc cảI chíh. 1 t/h mới đc kl dựg lên: khi đag đau khổ, dằn vặt, thất vọg thì ôg nghe tin làg chợ đầu ko theo việt jan. lúc ấy, ôg hai bỗg vui mừg phấn chấn hẳn lên, đI khoe khắp nơI, khua tay múa chân, nói vs mọi ng rằg làg ôg bị đốt, bị cháy rụi. Thật vô lí, vốn lẽ là 1 ng nôg dân yêu từg mảh đất, ngôI nhà of mìh như 1 phần máu thịt. But tg t/hợp này, nghe tin tây đốt nhà ôg hai lại vui mừg bởi lẽ đây là 1 nhân chứg cho thấy làg of ôg ko theo việt gian, theo tây. đây chíh là 1 nét đẹp rất riêg, tỏa ság of nhân vật ôg hai. 1 tìh yêu làg, yêu nc, theo k/c, theo cụ hồ thấm đậm, sâu vào từg phần máu thịt, xươg tủy of ôg. Cao đẹp hơn, thiêg liêg hơn, a sáu dù ở đâu vẫn mag theo h/ảh đứa con gáI bé bỏg. ở chiến khu, giữ lời vs con, ngày đêm a miệt mài cưa từg chiếc răg lược, thận trọg, tỉ mỉ & cố côg như ng thợ bạc. Trên sốg lưg lược có 1 hàg chữ nhỏ mà ah đã gò lưg, tẩn mẩn khắc từg nét"yêu nhớ tặg thu con of ba". Dòg chữ ấy mag trọn t/c ma a dàh cho con-là yêu, là nhớ, là tất cả hi vọg & ước mơ with thu. c/trah ngày càg khốc liệt, kỉ vật a sáu tặg cho con chưa kịp trao đến tay thì a đã hi sih. But bom đạn, sắt thép of quân thù dù hủy diệt thể xác thì tráI tim a sẽ lun sốg mãI vs time, 1 tráI tim chan chứa, tràn đầy tìh yêu thươg, mog nhớ of a dàh cho bé thu. t/c đó như 1 sức mạh thần kì cho a thêm sức lực, a đưa tay vào túi, móc cây lược & đưa cho a ba gửi về cho thu. Sau lúc ấy, a mới thỏa lòg nhắm mắt đI xuôi. Có lẽ chỉ có tìh cha con là ko thể chết đc.. Câu chuyện ko chỉ ca ngợi t/c cha con of a sáu dàh cho bé thu mà còn thể hiện lòg nồg nàn yêu nc, sẵn sàg hi sih t/c gia đìh để làm nhiệm vụ cao cả bảo vệ đất nc of a. câu chuyện còn có giá trị nhân văn sâu sắc: dù bom đạn chiến trah có khốc liệt như thế nào, súg đạn sắt thép of quân thù có nhiều ra sao thì cũg ko dập tắt nổi t/c cao đẹp of folk VN. Đó là cội nguồn, là gốc rễ để chúg ta để chúg ta dựg nc & jữ nc. Là nhữg thế hệ sau này, ta cần fảI fát huy truyền thốg tốt đẹp of dân tộc, of cha ôg, đó là nhớ về cội nguồn, sốg fảI bít nâg niu t/c mà mỗi cta có đc - nhữg t/c thiêg liêg & đẹp đẽ nhất.
Tài liệu đính kèm: