ÔNG ĐỒ (Vũ Đỡnh Liên)
Mỗi năm hoa đào nở Năm nay đào lại nở
Lại thấy ông đồ già Không thấy ông đồ xưa
Bày mực tàu giấy đỏ Những người muôn năm cũ
Bên phố đông người qua Hồn ở đâu bây giờ?
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài giời mưa bụi bay.
Kiểm tra bài cũ: Khoanh tròn vào đáp án đúng.Câu 1: Bài thơ “Vào nhà ngục Quảng đông cảm tác”, “đập đá ở côn lôn” thể hiện: Tỡnh yêu thương con người. Tỡnh yêu thiên nhiên. Khí phách kiên cường của các chí sĩ yêu nước đầu thế kỉ 20.Câu 2: Nhận định nào đúng nhất về giá trị nghệ thuật của 2 bài thơ trên:A. Giọng thơ hào hùng, hỡnh ảnh thơ mạnh mẽ, khoáng đạt.B. Giọng điệu nhẹ nhàng, hỡnh ảnh thơ đẹp và buồn.C. Sử dụng thành công các biện pháp tu từ. Vũ đỡnh Liên sinh năm 1913, mất năm 1996. Ông tham gia phong trào Thơ mới ngay từ những ngày đầu. Hai nguồn thi cảm chính trong thơ Vũ đỡnh Liên là lòng thương người và tỡnh hoài cổÔng đồ (Vũ đỡnh liên)Mỗi năm hoa đào nở Năm nay đào lại nở Lại thấy ông đồ già Không thấy ông đồ xưa Bày mực tàu giấy đỏ Những người muôn năm cũ Bên phố đông người qua Hồn ở đâu bây giờ? Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tàiHoa tay thảo những nétNhư phượng múa rồng bay Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu?Giấy đỏ buồn không thắmMực đọng trong nghiên sầuÔng đồ vẫn ngồi đấyQua đường không ai hayLá vàng rơi trên giấyNgoài giời mưa bụi bay.Hỡnhảnhông đồTấm lòng tác giảMỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Bên phố đông người qua Bao nhiêu người thuê viếtTấm tắc ngợi khen tàiHoa tay thảo những nétNhư phượng múa rồng bayMỗi năm, lại thấy sự xuất hiện quen thuộc đều đặnKC đông vui tấp nập, rực rỡ sắc màuNghệ thuật so sánh: Chữ viết đẹp, mềm mại, sống động, có hồnThái độ, kính trọng, mến phục tài năngNhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu?Giấy đỏ buồn không thắmMực đọng trong nghiên sầuÔng đồ vẫn ngồi đấyQua đường không ai hayLá vàng rơi trên giấyNgoài giời mưa bụi bay.Nghệ thuật đối lập: Nổi bật sự khác biệtTrước đâyBây giờGiấy đỏMực tàuNgười thuê viếtBao nhiêuTấm tắcGiấy buồnMực sầuNgười thuê viết: Mỗi năm, mỗi vắngNgười thuê viết nay đâu?Qua đường không ai hhayCâu nghi vấn, nhân hóa: Sự buồn chán, cô đơn của con người và cảnh vật. Sự ngỡ ngàng của tg trước đổi thay.Hướng dẫn về nhà- Học thuộc lòng bài thơ.- Học bài- Viết đoạn văn giới thiệu nhà thơ Vũ đỡnh Liên.
Tài liệu đính kèm: