Đề 1: Chỉ ra yếu tố nghị luận trong đoạn đối thoại giữa Thuý Kiều và Hoạn Thư qua đoạn trích “Thuý Kiều báo ân báo oán”
Hướng dẫn:
Được Từ Hải giúp đỡ Thuý Kiều đã lập một phiên toà để thẳng tay trừng trị những kẻ đã đẩy nàng đến bước đường cùng và cũng là để trả ơn những người đã từng cưu mang giúp đỡ nàng.
Sau khi trả ơn cho Thúc Sinh, người tiếp theo được Thuý Kiều mời đến là Hoạn Thư Vừa gặp Hoạn Thư Thuý Kiều đã lên tiếng trước
- Xin chào tiểu thư chắc tiểu thư không ngờ rằng cũng có ngày mình lại có mặt ở đây phải không?
- Rồi như không kìm nén được cơn tức giận nàng đã buộc tội Hoạn Thư
- Từ xưa đến nay “ đàn bà dễ có mấy tay” mà thế là người xưa đã có câu “ Càng cay nghiệt lắm càng oan trái nhiều”phải không chị Thư
Lúc đầu nghe Thuý Kiều nói Hoạn Thư cũng hồn lạc phách xiêu nhưng ngay sau đó Hoạn Thư đã lấy lại được bình tĩnh và đưa ra những lí lẽ xác đáng chạy tội cho mình
Thứ nhất Nàng nói đến quan hệ xã hội
“ Lòng riêng riêng những kính yêu
Chồng chung chưa dễ ai nhường cho ai”
- Chị kiều ơi với tư cách là hai người đàn bà với nhau thì tôi vô cùng ngưỡng mộ tài sắc và đức hi sinh “hiếu trọng tình thân”của chị nhưng chị thông minh thế sao lại có thể đẩy mình vào cái cảnh ngộ oai oái như hai gái lấy một chồng ? vả lại nếu theo lý thì Tôi và chàng Thúc lấy nhau có hôn thú đàng hoàng, còn chị chỉ là kẻ đi cướp chồng của người khác mà thôi. Trong việc này không thể có chuyện ai nhường cho ai mà là chính chị phải chấm đứt ngay mối quan hệ trái pháp luật với chồng tôi chị Kiều ạ
- Thứ hai, Nàng nói về chuyện đàn bà với nhau
“ rằng tôi chút phận đàn bà
Ghen tuông thì cũng người ta thường tình”
Đề 1: Chỉ ra yếu tố nghị luận trong đoạn đối thoại giữa Thuý Kiều và Hoạn Thư qua đoạn trích “Thuý Kiều báo ân báo oán” Hướng dẫn: Được Từ Hải giúp đỡ Thuý Kiều đã lập một phiên toà để thẳng tay trừng trị những kẻ đã đẩy nàng đến bước đường cùng và cũng là để trả ơn những người đã từng cưu mang giúp đỡ nàng. Sau khi trả ơn cho Thúc Sinh, người tiếp theo được Thuý Kiều mời đến là Hoạn Thư Vừa gặp Hoạn Thư Thuý Kiều đã lên tiếng trước Xin chào tiểu thư chắc tiểu thư không ngờ rằng cũng có ngày mình lại có mặt ở đây phải không? Rồi như không kìm nén được cơn tức giận nàng đã buộc tội Hoạn Thư Từ xưa đến nay “ đàn bà dễ có mấy tay” mà thế là người xưa đã có câu “ Càng cay nghiệt lắm càng oan trái nhiều”phải không chị Thư Lúc đầu nghe Thuý Kiều nói Hoạn Thư cũng hồn lạc phách xiêu nhưng ngay sau đó Hoạn Thư đã lấy lại được bình tĩnh và đưa ra những lí lẽ xác đáng chạy tội cho mình Thứ nhất Nàng nói đến quan hệ xã hội “ Lòng riêng riêng những kính yêu Chồng chung chưa dễ ai nhường cho ai” Chị kiều ơi với tư cách là hai người đàn bà với nhau thì tôi vô cùng ngưỡng mộ tài sắc và đức hi sinh “hiếu trọng tình thân”của chị nhưng chị thông minh thế sao lại có thể đẩy mình vào cái cảnh ngộ oai oái như hai gái lấy một chồng ? vả lại nếu theo lý thì Tôi và chàng Thúc lấy nhau có hôn thú đàng hoàng, còn chị chỉ là kẻ đi cướp chồng của người khác mà thôi. Trong việc này không thể có chuyện ai nhường cho ai mà là chính chị phải chấm đứt ngay mối quan hệ trái pháp luật với chồng tôi chị Kiều ạ Thứ hai, Nàng nói về chuyện đàn bà với nhau “ rằng tôi chút phận đàn bà Ghen tuông thì cũng người ta thường tình” Chị Kiều ơi chúng ta đều là phận đàn bà, àm đàn bà dẫu có chất thành đống thì cũng bằng không thôi phải không chị Đức Khổng Tử đã từng dạy rằng “ đàn bà vốn là tiểu nhân ngay từ khi cất tiếng khóc chào đời” đã là tiểu nhân, là phận tầm gửi may nhờ rủi chịu biết kêu ai, Tôi chẳng may vớ phải anh chồng dại gái suốt ngày chỉ sướt mướt thở than, chẳng được tích sự gì, nếu cho đi được như là một cái áo thì tôi cũng đã tống đi cho nhẹ nợ, đằng này xuất giá tòng phu có khác gì cái án chung thân hả chị? thật ra tôi cũng chẳng sung sướng gì hơn chị đâu! Chị thử nghĩ xem thôi thì ăn vụng biết chùi mép nó còn đi một nhẽ đằng này chồng tôi ăn vụng phải đến nỗi bố phải đánh đòn lôi ra cửa quan nhục nhã lắm! chị Kiều ạ thế mà chị lại nỡ lôi những chuyện của đàn bà ra giữa chốn công đường nữa ư? buồn quá chị Kiều ơi Tiếp theo nàng còn nhắc nhở đạo lý làm người “ Nghĩ cho khi gác viết kinh Với khi khỏi cửa dứt tình chẳng theo’ Chị Kiều ạ Tôi giao cho chị việc tụng kinh gõ mõ là có thiện chí giúp chị tĩnh tâm trở lại,nhưng chị đã bỏ trốn lại còn đem theo cả gia bảo thờ cúng của nhà tôi. Tôi biết nhưng đã lờ đi để mở đường hiếu sinh cho chị, ngày ấy nếu theo thói tiểu nhân đàn bà thường tình, mà tôi đuổi theo chị thì sự thể sẽ ra sao chị nhỉ? chắc chắn là không ó phiên toà hôm nay phải không chị Và cuối cùng nàng tự nhận tội và xin Thuý Kiều tha chi kiều ạ nhưng dù sao tôi cũng đã gây cho chị nhiều đau khổ, giờ đây tôi cũng đã nhận ra lỗi lầm của mình xin chị có tấm lòng độ lượng như trời bể mà tha mạng cho. Trước những lời tự bào chữa của Hoạn Thư khiến cho Kiều từ chỗ nộ khí xung thiên Dưới cờ gươm tuốt nắp ra Đích danh thủ phạm tên là Hoạn thư” đã phải quăng gươm xuống đất tâm phục khẩu phục Truyền quân lệnh xuống trướng tiền tha ngay.
Tài liệu đính kèm: