Trái tim anh đang dao động điều hòa
Khi em đến bỗng lệch pha dao động
Suối tóc em tỏa từ trường rất rộng
Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh
Ánh mắt em những ánh sáng long lanh
Qua lăng kính hóa bảy màu rực rỡ
Nghe tiếng em ngân qua từng hơi thở
Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa
Môi em cười tựa những cánh hoa
Làm dao động sóng lòng trên mặt nước
Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước
Chuyển động đều theo làn gió thỏang qua
Đứng cách em một bước sóng lamđa
Sao bỗng thấy con tim anh tỏa nhiệt
Tận sâu thẳm tâm hồn anh đã biết
Hai quả tim đang dao động cùng pha
THƠ TÌNH VẬT LÝ 4 Trái tim anh đang dao động điều hòa Khi em đến bỗng lệch pha dao động Suối tóc em tỏa từ trường rất rộng Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh Ánh mắt em những ánh sáng long lanh Qua lăng kính hóa bảy màu rực rỡ Nghe tiếng em ngân qua từng hơi thở Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa Môi em cười tựa những cánh hoa Làm dao động sóng lòng trên mặt nước Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước Chuyển động đều theo làn gió thỏang qua Đứng cách em một bước sóng lamđa Sao bỗng thấy con tim anh tỏa nhiệt Tận sâu thẳm tâm hồn anh đã biết Hai quả tim đang dao động cùng pha THƠ TÌNH VẬT LÝ 3 Tôi yêu Vật lý tựa yêu em Càng "vật", càng sâu lại càng thèm BÀI THƠ TÌNH ĐIÊN NẶNG * Anh yêu em một tình yêu ngắn mạch Mi-crô giây tình đã vọt trời xanh Em giật thót ôi thiên đường hạnh phúc ! Ngờ đâu anh lặng lẽ xuống trục hoành ! Anh yêu em bằng mối tình sóng sin Mà tần số anh đã cài quá nhỏ Em đợi mãi anh mới bò lên đỉnh Chút ít vui anh đã thả dốc dài. Hạnh phúc nồng nàn giây phút bên anh Rồi buồn bã ngày anh qua tọa độ Tình như những mùa xuân mai mới trổ Hạ, thu, đông em chỉ thấy lá cành Em bảo rằng em chỉ thích xung vuông Cho giấc ngủ em được lần trọn vẹn Đêm đủ dài cho hoa quỳnh đỡ thẹn Ngày đủ cho lan trắng hóng mặt trời . Nhắc anh hoài em ghét xung tam giác Tình yêu như lính đào ngủ qua đêm Năm xa cách cho vài giờ tất bật Tình vụt bay cơn lốc thoảng qua rèm ! *** Ôi tình yêu ! những cuộc tình điên nặng Lúc bậc đôi ba rồi lúc đa hài Lúc nhũng nhiễu cho tình tàn phai Thôi anh cứ yêu như lần ngắn mạch ! Tình gieo tình theo định luật Newton Ðem ưu tư ta nối nhịp cầu vồng Trên trục z ta nhận ra giao điểm Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ? Mĩa mai thay định lý Hubble ra đời Ngày mỗi đưa hai đứa mình hai nơi Ðể khoảng cách là một trời thương nhớ Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡ Tự thu mình vào vùng tối black-hole Hững hờ trong kiếp sống qúa mõi mòn Tim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ? Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhau Ðắp lên ta chất ngất vết thương đau Rồi bùng nổ, trả ta về hư cắu TÌNH CA VẬT LÝ 2 Nếu anh là Trái Đất Em hãy là Mặt Trăng Nếu em là hạt nhân Anh sẽ làm điện tử Nếu em là điện tử Anh – Điện thế rất cao Để dòng điện qua mau Đưa tình đi muôn hướng Nếu em là ánh sáng Anh là pin mặt trời Anh đón em khắp nơi Dâng cho đời năng lượng Em – đại lượng vô hướng Anh – đại lượng vectơ Bình phương anh ngẩn ngơ Hai chúng mình là một Sét tình anh đột ngột Tình em cột thu lôi Và những trận mưa rơi Bình yên trong dịu mát Còn nếu em là sắt Anh sẽ là nam châm Để chúng mình gần hơn Trong lực từ thương nhớ Em – ngôi sao nào đó Giữa thiên hà xa xôi Kính thiên văn muôn nơi Anh dõi nhìn em đó Vũ trụ bao la thế Nhưng có nghĩa gì đâu Khi người ta yêu nhau Mọi cái đều có thể. TÌNH CA VẬT LÝ 1 Chương I Anh hiểu rồi bước sóng cuộc đời ta Những bước sóng tự muôn trùng xa cách Không dữ dội như lò xo con lắc Mà điều hòa dao động nhịp tim em Một chút lệch pha vẫn kỳ diệu êm đềm Qua thấu kính cánh buồm xa hội tụ Biển vẫn thế - Chẳng cam chịu phút giây nào yên ngủ Tán sắc yêu thương, khúc xạ giọt chiều buồn ánh sáng cuộc đời dẫu thay đổi luôn luôn Vẫn tùy biến theo chu kỳ buồn - vui, thương - nhớ Vẫn phóng xạ đầy vơi qua từng hơi thở Tải tình yêu đi suốt tháng năm dài Với máy biến thế này cường độ chẳng hề sai Em đã hiểu Chín mươi phút làm bài môn vật lý ! Chương II Cái quầng sáng trong giao thoa ánh sáng Có bao nhiêu vân mà lấp lánh cuộc đời ? Được chiếu bằng nguồn đơn sắc trong tôi Giải bước sóng giữa hai khe khoảng cách Lúc tự cảm rung lên trong đoạn mạch Thì điện trở này có ý nghĩa gì đâu Khi xoay chiều hiệu điện thế cho nhau Cường độ tình yêu tăng nhiều lần hiệu dụng Như ánh mắt buổi đầu tiên lúng túng Muôn thuở vẫn là chuyện con lắc lò xo Dao động, chu kỳ, biên độ vòng vo Chẳng thành chuyện, không đầu và không cuối Càng tâm sự lòng anh càng bối rối Ngỡ nhìn qua kính lúp cuộc đời ta Khi ngắm chừng từ quan sát suy ra Độ bội giác chắng có gì thay đổi Đem phản ứng hạt nhân so với thời thanh niên sôi nổi Có đúng là hai loại phải không em ? Điều kiện xảy ra em hãy nói thử xem Đừng lệch pha như sóng dừng em nhé ! Ôi cuộc sống với ngàn điều có thể Xin hãy làm đoạn mạch RLC Không phân nhánh mà nóng bỏng chất thơ Là giản đồ véc-tơ Mộng mơ môn vật lý ! TÌNH QUANG HỌC Chiều thả xuống những chùm tia sáng tới, Nhớ nhung về xanh thấu kính xưa, Tình yêu em trong suốt hay trong mờ, Mà chiết suốt muôn đời ko tuyệt đối. Trong chân không thấy em về mở hội, Bướm với hoa hội tụ dưới chân em, Ta bơ vơ buồn một thuở phân kỳ, Xa xôi quá nghìn trùng nên vô cực. Bờ thấu kính mong manh làm sao giữ, Tình yêu em phản chiếu mắt ta nhìn, Những chiếu vàng tán sắc quả buồn tênh, Ôi! tàn ác làm sao đường pháp tuyến. Thôi em nhé mình không là đẳng hướng, Thì suốt đời làm tia sáng song song, Hẹn kiếp sau bên kia cực chờ mong, Ta sẽ đón em bằng tiêu diện ảnh. Tình yêu em ta viết bằng quang học, Định luật chung tình ta vẫn đóng khung, Hỡi người yêu bên kia cực chờ mong, Có đối xứng lòng anh sầu tưởng vọng. Nếu anh là dòng điện I vôn Em sẽ là quả bóng đèn cần điện Và mẹ em biến trở của dây dòng Trời sinh ra để cản đường dòng điện Và bố em cầu dao điện thế Nếu khi cần ông sẽ ngắt I ngay Và như thế hậu quả sẽ khôn lường Đèn sẽ tắt và điện thì sẽ chết Và anh ước sao anh không là dòng điện Mà chỉ là pin con thỏ em ơi Và khi đó không còn gì ngăn cản Bởi vì pin đâu có trở để ngăn dòng Và khi đó cầu dao không tác dụng Bóng đèn em lại sáng rực màu trăng Nếu anh em là cảm kháng của nguồn Thì chị em tất nhiên là dung kháng Và khi đó triệt tiêu cho tất cả Cộng hưởng rồi mọi trở sẽ bằng không Nếu ông em là một điện trở nguồn Thì I tăng R sẽ giảm Và khi đó không còn gì ngăn cản Để cho dòng khỏi chập mạch em oi Anh sẽ đến bên em không gì cản nổi Bởi vì anh là dòng điện I vôn THƠ TÌNH VẬT LÝ 2 anh gặp em cảm ứng một tình yêu hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ anh bối rối lạc vào trường lực lạ tìm quang hình chinh phục trái tim em khi đêm về cường độ nhớ tăng thêm trong giấc mơ hình em là ảo ảnh anh vẫn đi dọc con đường quĩ đạo hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu? giữa dòng người ta mãi lệch pha nhau Âm sắc nhớ sóng lòng không yên tĩnh Anh thảng thốt bồi hồi theo quán tính Ngưỡng ân tình dội lại những yêu thương Giải phương trình mà nghiệm mãi đơn phương Miền nỗi nhớ nhạt nhoà vân sáng tối Điểm tựa bên em biết khi nào có nổi Dang dở hoài một định luật tình yêu Lực cản môi trường xô dạt tiêu điều Anh trôi nổi giữa bể đời bão tố Vẽ hình em với muôn màu quang phổ Hạnh phúc xa mờ hội tụ ở hư vô Chờ đợi em tự cảm đến bao giờ Để hai nhịp trái tg cộng hưởng Điện trở lớn nhưng tình không dao động Em mãi là nguồn sáng của đời anh TÌNH CA VẬT LÝ Chương I Anh hiểu rồi bước sóng cuộc đời ta Những bước sóng tự muôn trùng xa cách Không dữ dội như lò xo con lắc Mà điều hòa dao động nhịp tim em Một chút lệch pha vẫn kỳ diệu êm đềm Qua thấu kính cánh buồm xa hội tụ Biển vẫn thế - Chẳng cam chịu phút giây nào yên ngủ Tán sắc yêu thương, khúc xạ giọt chiều buồn ánh sáng cuộc đời dẫu thay đổi luôn luôn Vẫn tùy biến theo chu kỳ buồn - vui, thương - nhớ Vẫn phóng xạ đầy vơi qua từng hơi thở Tải tình yêu đi suốt tháng năm dài Với máy biến thế này cường độ chẳng hề sai Em đã hiểu Chín mươi phút làm bài môn vật lý ! Chương II Cái quầng sáng trong giao thoa ánh sáng Có bao nhiêu vân mà lấp lánh cuộc đời ? Được chiếu bằng nguồn đơn sắc trong tôi Giải bước sóng giữa hai khe khoảng cách Lúc tự cảm rung lên trong đoạn mạch Thì điện trở này có ý nghĩa gì đâu Khi xoay chiều hiệu điện thế cho nhau Cường độ tình yêu tăng nhiều lần hiệu dụng Như ánh mắt buổi đầu tiên lúng túng Muôn thuở vẫn là chuyện con lắc lò xo Dao động, chu kỳ, biên độ vòng vo Chẳng thành chuyện, không đầu và không cuối Càng tâm sự lòng anh càng bối rối Ngỡ nhìn qua kính lúp cuộc đời ta Khi ngắm chừng từ quan sát suy ra Độ bội giác chắng có gì thay đổi Đem phản ứng hạt nhân so với thời thanh niên sôi nổi Có đúng là hai loại phải không em ? Điều kiện xảy ra em hãy nói thử xem Đừng lệch pha như sóng dừng em nhé ! Ôi cuộc sống với ngàn điều có thể Xin hãy làm đoạn mạch RLC Không phân nhánh mà nóng bỏng chất thơ Là giản đồ véc-tơ Mộng mơ môn vật lý ! THƠ TÌNH VẬT LÝ 1 Khi tôi nói em đừng " phản ứng " Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm" Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện " Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa Một nụ cười" công dụng " của em ư ? Hay " nguyên tắc " giết người qua khoé mắt Theo " định luật " của tình tôi " đậm đặc " Kẻ si tình bị " điều chế " nơi em Một cuộc đời son trẻ phải lên men Bởi " nồng độ" ái tình không hạn chế Tôi yêu em không cùng " hoá trị " Biết lấy gì do " thể tích " sầu thương Em đã làm "tỏa nhiệt " trái tim hoang Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn Nên vội thay " cường độ" của tình yêu Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu Không phát biểu 1 đôi lời " cảm ứng" Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng " Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên " Nếu không tin em "khảo sát " mà xem Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối" Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ" Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia Và chẳng muốn đặt tình nơi " vô cực " Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước Không kể gì " áp lực" của riêng ai Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện" Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung Trong giây phút đã tan vào " không khí" Niềm sầu tủi " bốc hơi" lên thành lệ Nhưng càng thương " điện trở" càng gia tăng Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân Đã "Phản chiếu" qua giấc mơ êm ái Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải" Đang lạc về " tiêu điểm" tận hư vô Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa Mong "tổng hợp " tình yên vào lòng đất Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất " Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm Xin em về " điều chỉnh" hộ con tim Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá " THƠ TÌNH VẬT LÝ Từ buổi đầu nhìn em qua 'gương phẳng' 'Mối tương quan' đã 'chuyển động' lòng tôi 'Đối diện' nhau trong 'ánh sáng' mặt trời 'Góc tọa độ' cuộc đời thôi xa lạ ... Từ 'trục phụ' dịu dàng lên 'trục chính' Gót giai nhân mờ 'thấu kính phân kỳ' 'Vạn hoa' nằm trên mỗi bước em đi Xin 'điều tiết' tình yêu thành 'hằng số. TÌNH QUANG HỌC Chiều thả xuống những chùm tia sáng tới, Nhớ nhung về xanh thấu kính xưa, Tình yêu em trong suốt hay trong mờ, Mà chiết suốt muôn đời ko tuyệt đối. Trong chân không thấy em về mở hội, Bướm với hoa hội tụ dưới chân em, Ta bơ vơ buồn một thuở phân kỳ, Xa xôi quá nghìn trùng nên vô cực. Bờ thấu kính mong manh làm sao giữ, Tình yêu em phản chiếu mắt ta nhìn, Những chiếu vàng tán sắc quả buồn tênh, Ôi! tàn ác làm sao đường pháp tuyến. Thôi em nhé mình không là đẳng hướng, Thì suốt đời làm tia sáng song song, Hẹn kiếp sau bên kia cực chờ mong, Ta sẽ đón em bằng tiêu diện ảnh. Tình yêu em ta viết bằng quang học, Định luật chung tình ta vẫn đóng khung, Hỡi người yêu bên kia cực chờ mong, Có đối xứng lòng anh sầu tưởng vọng. THƠ TÌNH VẬT LÝ anh gặp em cảm ứng một tình yêu hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ anh bối rối lạc vào trường lực lạ tìm quang hình chinh phục trái tim em khi đêm về cường độ nhớ tăng thêm trong giấc mơ hình em là ảo ảnh anh vẫn đi dọc con đường quĩ đạo hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu? giữa dòng người ta mãi lệch pha nhau Âm sắc nhớ sóng lòng không yên tĩnh Anh thảng thốt bồi hồi theo quán tính Ngưỡng ân tình dội lại những yêu thương Giải phương trình mà nghiệm mãi đơn phương Miền nỗi nhớ nhạt nhoà vân sáng tối Điểm tựa bên em biết khi nào có nổi Dang dở hoài một định luật tình yêu Lực cản môi trường xô dạt tiêu điều Anh trôi nổi giữa bể đời bão tố Vẽ hình em với muôn màu quang phổ Hạnh phúc xa mờ hội tụ ở hư vô Chờ đợi em tự cảm đến bao giờ Để hai nhịp trái tg cộng hưởng Điện trở lớn nhưng tình không dao động Em mãi là nguồn sáng của đời anh òn dân chuyên lý tỏ tình ra sao Anh vẫn biết em không còn yêu anh nữa Nhưng anh vẫn yêu em như ngày ấy 'Lăng kính' là Anh - Em là 'tia ló' Ngăn cách hai 'môi truờng', 'chiết suất' nhỏ hề chi Vật ở vô cùng - anh là 'ảnh' tí ti Giữa hồn em, anh là 'ảnh ảo' Cuộc đời kia vẫn nhiều khúc ngoặc Nên 'tia sáng' nào truyền thẳng đuợc đâu em 'Hệ ghép sát', em là một 'ánh đèn' Soi sáng đường anh đi trong quãng đời vô vọng Những đêm dài mông lung thầm uớc nguyện Có một lần, anh! - 'Ảnh thật' của hồn em ... Giữa hồn em, anh là 'ảnh ảo' Cuộc đời kia vẫn nhiều khúc ngoặc Nên 'tia sáng' nào truyền thẳng đuợc đâu em 'Hệ ghép sát', em là một 'ánh đèn' Soi sáng đường anh đi trong quãng đời vô vọng Những đêm dài mông lung thầm uớc nguyện Có một lần, anh! - 'Ảnh thật' của hồn em ... Từ buổi đầu nhìn em qua 'gương phẳng' 'Mối tương quan' đã 'chuyển động' lòng tôi 'Đối diện' nhau trong 'ánh sáng' mặt trời 'Góc tọa độ' cuộc đời thôi xa lạ ... Từ 'trục phụ' dịu dàng lên 'trục chính' Gót giai nhân mờ 'thấu kính phân kỳ' 'Vạn hoa' nằm trên mỗi bước em đi Xin 'điều tiết' tình yêu thành 'hằng số' Ánh mắt em tia Rơn-ghen quái quỷ Hàng mi cong với những lực nam châm Khiến ta phải gia tốc đột ngột Cặp mắt huyền là đôi nguồn kết hợp Hấp dẫn ta bằng những lực Lo-ren Bao ý nhị ẩn trong dãy Pa-sen Của quang phổ tình yêu không hẹn trước Nét môi cong hấp dẫn hơn trọng lực Khiến ta quay cuồng trong những lực hướng tâm Mái tóc mây tiềm tàng bao năng lượng Đôi lúm đồng tiền duyên dáng đoản mạch tim Khi đất trời đã chuyển về đêm Mã còn anh một mình phân tích lực Để giải nghĩa bao đêm dài thao thức Ôi! Hấp l CÔNG THỨC TÍNH ÁP SUẤT CHẤT RẮN Áp suất ký hiệu là P F đem chia S ta tìm được p Còn F ta tính sao đây? Lấy p nhân S ra ngay thôi mà Tìm S cũng chẳng khó gì? F trên p dưới, tính nào khó chi! CÔNG THỨC TÍNH ÁP SUẤT CHẤT LỎNG Áp suất chất lỏng cũng p p bằng d,h nhân vào nhé em! Tìm d, trọng lượng riêng bằng Bằng p chia h, tính nào khó chi! Bây giờ đến h, chiều cao: Lấy p áp suất, chia d ra liền. CÔNG THỨC ĐỊNH LUẬT ÔM Cường độ dòng điện là I Tìm I ta lấy U chia e-rờ(R) Còn U thì tính sao đây? Còn U thì lấy e-rờ(R) nhân I E-rờ(R) cũng dễ thôi mà U trên I dưới, chia nhau ra liền. CÔNG THỨC TÍNH CÔNG SUẤT ĐIỆN P là công suất nhé em! Tìm P t lấy U I nhân vào Nhỡ U chẳng có thì sao? Dễ thôi ta lấy I bình nhân R Nếu mà em chẳng có I Thì em hãy lấy U bình chia R Ngoài ra P cũng tính bằng: A trên t dưới, chia nhau ra liền Đặc biệt em nhớ giùm cho Cho dù nối tiếp hay là song song Thì P mạch chính cũng bằng Bằng P của mỗi thành phần cộng vô HỆ THỨC ĐỊNH LUẬT JUN-LENXƠ Jun-lenx, định luật nằm lòng Tìm Q nhiệt lượng ta làm như sau Bình I, cường độ nhé em Xong rồi nhân tích R, tra liền Q này em nhớ là Jun Còn đơn vị nữa, nhưng ta ít dùng Đó là đơn vị Calo Thì đem Q đó, nhân thêm số này (0,24)
Tài liệu đính kèm: